Mùa thu Hạ Long

Đến vịnh Hạ Long vào mùa nào cũng đẹp, nhưng có lẽ đẹp nhất là mùa thu, mùa thu về, vịnh Hạ Long khoác trên mình tấm áo mới, không rực rỡ chói chang như mùa hè, cũng không trầm mặc như mùa đông, trời và nước như hòa làm một. Mùa thu vịnh Hạ Long được coi là mùa lãng mạn nhất trong năm, nhẹ nhàng, dịu êm như một bản tình ca thì thầm giữa sóng nước và mây trời.

Buổi sớm thu, mặt vịnh phẳng lặng như một tấm gương khổng lồ soi bóng mây trôi, những tia nắng đầu ngày không còn gắt gao, mà vàng óng, mỏng nhẹ như tơ. Những dãy núi đá vôi sừng sững giữa trời, như cũng dịu đi phần nào cái khô khốc, trở nên mềm mại, mộng mơ dưới làn sương mỏng.

Gió thu thổi nhẹ, đem theo mùi mặn mòi của biển cả, hương thơm thoang thoảng từ những rừng cây trên đảo. Tiếng sóng vỗ bờ rì rào không dứt, như lời tâm tình thủ thỉ của thiên nhiên. Những con tàu chầm chậm lướt qua, in bóng xuống làn nước trong xanh, như thể cả vũ trụ đang tạm dừng lại để tận hưởng khoảnh khắc giao mùa đầy thi vị.

Mùa thu trên vịnh Hạ Long trong  thơ Lưu Trọng Lư không chỉ đẹp, mà còn biến hóa không ngừng, như thể thiên nhiên đang khoác trên mình những lớp áo Huyền ảo:

“Em vừa khoác nhiễu lam sương

Đã vân tím nhạt, chuyển sang lụa đào”

Cảnh sắc thay đổi theo từng khoảnh khắc, lúc là màu tím nhạt, lúc lại là lụa đào, nhìn ngắm cảnh vật ấy, thi nhân không khỏi tự vấn.

Mùa thu về, vịnh Hạ Long không chỉ đẹp ở cảnh sắc, mà còn đẹp ở cảm xúc, đó là vẻ đẹp pha trộn giữa hùng vĩ và nên thơ, giữa yên ả và sâu lắng. Một vẻ đẹp mà khi đứng trước thiên nhiên mùa thu nơi đây, người ta mới thực sự cảm nhận được hết.

Mùa thu Hạ Long là thế, là màu để nhớ, để khi đi xa vẫn mang theo trong tim một vịnh hạ Long đầy nhạc, đầy thơ và đầy mộng mơ.

Phạm Thị Tĩnh